Người đưa đò

Đưa đò
Nửa thế kỷ qua một chiếc đò
Việc đời sớm mặc kẻ đôi co
Bến sông đưa khách lòng thanh thản
Gác mái lâng lâng chắng chút lo.

  1. Đò ngang
    Một chiếc đò ngang mấy chục năm
    Đôi bờ đưa khách vẫn âm thầm
    Giờ đây ván nát đò tơi tả
    Sào cắm sông trăng lặng lẽ nằm.

  2. Giã từ bến sông
    Ông lái đò suốt một đời chở khách
    Trên sông đưa lớp lớp người qua
    Chợt một hôm soi mình mặt nước
    Thấy mái đầu đã tuyết sương.
    Rồi một chiều từ giã bến sông
    Bên bờ để lại chiếc thuyền không
    Hoàng hôn tím ngát bên sông lạnh
    Mây trắng trời cao thanh thản trộng...

  3. Về đâu
    Sẽ về Tịnh độ Di đà
    Hay là vẫn chốn Ta Bà tái sinh?
    Về đâu? - Duyên nghiệp minh minh
    Luân hồi cõi thế lại xin đưa đò.

    GS. Nguyễn Khuê


Họa:
Hoài Niệm Ân
Kính họa chùm thơ của GS. Nguyễn Khuê, Thầy dạy Hán Văn của những năm xa xưa. Kính niệm ân Thầy. Cầu Phật gia hộ cho GS luôn bình an khỏe mạnh.

Ông Giáo
Ông giáo thuở xưa dạy học trò
Nghiêm từ cẩn mật chẳng so đo
Đúng giờ đúng khắc lời sang sảng
Giảng giải câu từ chữ Hán cho.

Người Thầy
Người Thầy mẫu mực suốt bao năm
Đưa các trò qua bóng nhủ thầm
Kiến thức truyền trao không mệt nghỉ
Bảng đen phấn trắng trải tình thâm

Cõi Đạo (Bát vĩ đồng âm)
Thuyền từ đưa tiễn khách phong trần
Vượt thoát sông mê thẳng giác ngàn
Cửa Phật thâm huyền yên bến lặng
Đèn thiền sáng tỏ tịnh sương giăng
Như nhiên hiển hiện khơi chơn tuệ
Tịch tĩnh phô bày mở diệu tâm
Nhật nguyệt trên không soi mấy độ
Tăng nhân trì niệm dưỡng lòng an…!

Quy Hướng Phật Đà
Một lòng quy hướng Phật Đà
Nguyền mong ra khỏi Ta Bà tử sinh
Đến đi tự tại phân minh
Về miền Tịnh Độ sen linh chín tầng..!

Tu Viện An Lạc, California, 15-08-2024
Trúc Nguyên-Thích Chúc Hiền (Kính họa)

 
Previous
Previous

Vô Thường Thị Thường