Vô Thường Thị Thường

Vạn vật vô thường ở thế gian
Có hình có hoại chẳng bền kiên
Sớm còn tối mất nhanh như chớp
Chấp trước cho nên khổ não liền

Công danh chức tước chẳng bền lâu
Tranh đoạt hơn thua lụy khổ sầu
Cõi dục con người đeo dục mãi
Thân tàn nghiệp nặng biết về đâu?!

Sát na sanh diệt diệt sanh vây
Cứ mãi trầm luân luôn đổi thay
Chỉ có chơn như hằng tĩnh tại
Trú nơi vô trú mới lâu dài

Thoát vòng sanh tử thoát luân hồi
Về với chân tâm dứt khổ thôi
Chuyển hóa mê nhân xa bể đắm
Lên miền an lạc thoát dòng trôi

Thanh thản an yên giữa sóng đời
Dong thuyền Bát Nhã độ nhân côi
Ung dung tự tại rời đau khổ
Dạo bước liên đài ngắm cảnh chơi

Việc cần làm hãy gắng làm xong
Chớ để sầu đau phủ kín lòng
Vô thường tử đến thân tàn diệt
Còn cái chơn thường mãi sáng trong

Lăng Gìa trăng sáng đã ngàn năm
Trên đỉnh cô phong tỏa ánh rằm
Linh Thứu sơn lâm hương tỏa ngát
Quay về nương tựa chuyển mê lầm

Bát Nhã ngời soi rạng sắc không
Ngay Không là Sắc, Sắc-Không…thông
Sắc-Không…một thể lìa không, có
Vượt thoát nhị biên thể tánh đồng.

Tu Viện An Lạc, California, 9: 00 Tối 08-09-2024
Trúc Nguyên- Thích Chúc Hiền (cảm đề)

 
Previous
Previous

Cõi Tâm

Next
Next

Người đưa đò